Saturday, 20/04/2024 - 19:27|
Chào mừng bạn đến với cổng thông tin điện tử của Trường THCS Vạn Phái

Lời tri ân

Tháng 5 rợp trời hoa phượng đỏ, tháng 5 trời đất ngập tràn tiếng ve ngân, tháng 5 sáng tươi trong tình bạn, tháng 5 – Mùa quả chín và mùa thi.

    Tháng 5 rợp trời hoa phượng đỏ, tháng 5 trời đất ngập tràn tiếng ve ngân, tháng 5 sáng tươi trong tình bạn, tháng 5 – Mùa quả chín và mùa thi

                                       ********

                
                           Có những kỷ niệm không bao giờ quên được

Là những ngày trong sáng tuổi thơ ngây

Đeo khăn đỏ ngày ngày vui tới lớp

Tiếng trống trường bay bổng những ước mơ 

Ôi nhớ quá ! Mái trường xưa thân thuộc
Những nẻo đường xanh ngát tuổi thơ đi
Mùa hoa phượng sáng trong tình bè bạn
Tiếng trống trường giục giã những mùa thi

Ta lại về thăm thầy giáo cũ
Ôi cái trống da trâu thay bọc đã bao lần
Giờ mới biết những hồi trống ấy
Làm tóc thầy, từng sợi bạc thêm nhanh

Có cả cuộc đời rồi sẽ nhớ
Những đoạn đường xa lắc tuổi thơ đi
Và cho đến bao giờ không biết nữa
Tiếng trống trường vẫn giục giã những mùa thi”.

 

                                              ***********

    Một năm học nữa lại sắp qua đi, nghe tiếng ve kêu râm ran, nhìn thấy những bông hoa phượng đỏ rực ẩn hiện sau lớp lá xanh chúng em mới bỡ ngỡ nhận ra hè đã đến từ lúc nào. Thời gian trôi chẳng chờ đợi ai, lòng chợt luyến tiếc sao mùa chia tay sang quá vội.

       Còn nhớ ngày nào đặt chân chúng mình bước qua cổng trường rộng mở, khép nép, e dè, nhìn những người bạn còn chưa kịp ngỏ lời làm quen ... nay đã 4 năm trôi qua. Ngày tháng học tập, rèn luyện trong sự yêu thương, tận tình chỉ dạy của thầy cô, sự giúp đỡ của bè bạn đã cho chúng em được lớn lên và trưởng thành hơn rất nhiều. Sân trường này, phòng học này, bạn bè, thầy cô nay đã trở thành những phần không thể thiếu. Dưới mái trường THCS thân yêu, biết bao kỉ niệm về một thời hồn nhiên, trong sáng, với nụ cười và cả những giọt nước mắt. Tất cả đều mới nguyên như thể chuyện hôm qua. Hàng cây phượng vẫn nở rộ khi hè về , những giờ học say sưa nghe tiếng cô giảng bài trên bục giảng, nhớ những kì thi học sinh giỏi đầy khó khăn, nhớ những câu động viên, nhắc nhở quan tâm của thầy, nhớ cả nụ cười hạnh phúc, cái ôm siết thay lời chúc mừng của lũ bạn bè cho nhau ngày biết kết quả thi ... Làm sao quên nổi chứ cái cảm giác ấm áp, an toàn khi hoà mình vào trong lớp học thân yêu. Ánh mắt cô nghiêm nghị mỗi lần học trò mắc lỗi. Nụ cười thầy bao dung và niềm tin luôn đầy ắp trao chúng em. Trước bao khó khăn, trước bao thử thách bên cạnh chúng em luôn là thầy cô, bạn bè cùng chia sẻ niềm vui thành công hay lo lắng trước những vấp ngã đầu đời. Biết bao ngày cắp sắch tới trường, nơi đây đã trở thành ngôi nhà thứ hai của mỗi chúng em, mãi mãi ...
     Thầy cô ơi, những bông hoa phượng đầu tiên đã nở, 4 năm học của chúng em sắp qua đi, giờ đây mới biết câu chia tay sao khó thốt nên lời. Trong giây phút sắp tạm biệt chúng em chỉ biết gửi tới thầy cô ngàn câu nói cảm ơn chân thành nhất. Cảm ơn thầy cô đã dạy chúng em biết khóc, biết cười trước những cảnh đời ..., biết đứng lên khi té ngã ..., biết nhặt lấy cây gai trên đường để bảo vệ bàn chân những người đi sau. Cảm ơn thầy cô đã cho chúng em biết thế nào là hy sinh, thế nào là cuộc sống ..., biết yêu gia đình và yêu quê hương nhiều hơn ... Cảm ơn thầy cô đã dạy chúng em biết quý thời gian, trọng chữ tín, biết giữ lòng trong sạch ...để luôn ngẩng cao đầu ... Cảm ơn thầy cô đã chia sẻ với hoàn cảnh của chúng em ... Trao cho chúng em tình yêu, niềm hy vọng  ... ngày ngày bằng nét phấn trắng trên bục giảng chắp thêm đôi cánh để mai này chúng em tự tin bay đến tương lai. Cảm ơn thầy cô đã bao dung tha thứ cho những sai phạm của chúng em, cho chúng em cơ hội nhìn lại chính mình và biết đứng dậy mà bước tiếp sau khi ngã ... Chúng em cảm ơn thầy cô rất rất nhiều.

        Nay tóc thầy cô đã chấm màu mây bởi bụi phấn giăng đầy bục giảng. Tri thức và những bài học đầu tiên về cuộc sống thầy cô truyền dạy hôm nay, sẽ mãi là hành trang vững chắc nhất cho chúng em tự tin bước đi trên con đường tương lai, vươn tới ước mơ của bản thân mình. Cuộc đời thầy cô đưa biết bao người qua dòng sông tri thức ... Dòng sông vẫn cứ êm trôi, tóc thầy bạc đi, mắt thầy nheo lại nhưng vẫn luôn vững tay chèo và hết lòng vì thế hệ trẻ ... bao nhiêu người khách đã sang sông? Bao nhiêu khát vọng đã vào bờ? Bao nhiêu ước mơ thành sự thực...? Ngày mai chúng em xa trường mỗi người một nơi, sẽ vẫn tiếp tục học tập, rèn luyện nhưng chúng em sẽ mãi còn nhớ về nhau, nhớ đến nhau, nhớ về trường xưa lớp cũ để cùng ôn lại một thời niên thiếu, nhìn hoa phượng rơi cũng đủ thấy xao lòng. Chia tay rồi mỗi người một phương trời với bao buồn vui và ước mơ trong cuộc sống. Lũ học trò ngày nào không còn cạnh nhau nhưng sẽ mãi nhớ đến những tháng năm học bên nhau, nhớ đến những kỉ niệm khó quên, thầy cô, mái trường, bè bạn ...

        Chúng em hứa sẽ mãi cố gắng học tập, tu dưỡng để không phụ tấm lòng yêu thương, sự tin tưởng mà thầy cô dành cho. Mai này khi đã đủ tự tin một mình bước đi trong cuộc sống, khi nhìn lại chúng em sẽ không quên nơi đây... mái trường đã cho chúng em được lớn lên, được trưởng thành ...

        "Dằn vặt trong lòng con sợ chuyện xa xôi, vẫn biết lòng thầy bao dung độ lượng, dòng chữ lòng viết trong ngày tiễn biệt, con gửi lại thầy mùa phượng năm nay"                            **************

                                    Tháng 5, năm 2011                                                          

Lượt xem: 367
Nguồn:thcsvanphai.thainguyen.edu.vn Copy link
Bài tin liên quan
Chính phủ điện tử
Tin đọc nhiều
Liên kết website
Thống kê truy cập
Hôm nay : 21
Hôm qua : 53
Tháng 04 : 334
Năm 2024 : 2.908